Phan Trang Hy
(Bài ni in trong Quán Văn số 38)
Niềm
đam mê văn chương, theo tôi nghĩ, đó là nỗi khát khao về thân phận người ra sao
cái giống người. Niềm đam mê ấy theo suốt cả đời tôi từ khi tôi nghe được tiếng
gọi của văn chương.
Khi còn
trẻ, lúc còn học trung học đệ nhất cấp, nào là những Nhất Linh, Khái Hưng,
Thạch Lam, Huy Cận, Lưu Trọng Lư… đối với tôi sao mà kỳ diệu thế! Rồi đến khi
học trung học đệ nhị cấp, tôi lại tìm đến Bình Nguyên Lộc, Sơn Nam, Võ Phiến…
Tôi cũng được đọc André Gide với “Khung cửa hẹp”, Antoine de Saint-Exupéry với
“Hoàng tử bé” được Bùi Giáng dịch, Emily Brontë với
“Đỉnh gió hú” (không nhớ tên người dịch)… Biết bao tác giả, tác phẩm mà tôi
được đọc, đến giờ chỉ còn lại trong tiềm thức.
Chính tiếng gọi văn
chương đã kết nối nhiều tâm hồn hội tụ để trải lòng, phơi tâm, cùng hòa điệu,
cùng thổn thức, nghĩ suy, bàn luận, sáng tạo những tác phẩm hiến dâng cho đời.
Đời có bao đau khổ, vui sướng, bao bất hạnh, hạnh phúc, bao trở trăn, an lạc…
thì văn chương có từng ấy thứ.
Yêu văn chương, nên chỉ cần có tiếng gọi là đến với nhau. “Đồng thanh
tương ứng, đồng khí tương cầu”, như là biết nhau từ nơi nảo nơi nao, từ khi nảo
khi nào, chỉ cần một tin nhắn, một cuộc gọi lại tìm về nhau.
Tôi nhớ khi phát hành xong tập truyện “Người thầy dạy búp bê” (Nxb Văn
nghệ, 2009), trong lòng tôi bùng lên nỗi khao khát muốn tìm các bạn văn chương
để mà trao đổi, cùng trải lòng cho khát vọng văn chương. Tôi có gửi bài cho một
số trang mạng như Việt Văn Mới do anh Từ Vũ chủ biên, Bạn Văn Nghệ chủ biên là
anh Trần Yên Hòa. Tôi cũng thường xem các tin, bài ở đó. Và may cho tôi, qua
các trang mạng ấy, tôi biết nhà văn Nguyên Minh chủ biên tập san Quán Văn đã
phát hành được 7 số. Tôi mạo muội liên lạc với anh qua email và gửi bài tham
gia. Vui cho tôi, truyện ngắn đầu tiên của tôi trong Quán Văn số 8 là “Phóng sinh
chữ nghĩa”, kể từ đó, tôi thường xuyên gửi bài góp mặt cùng Quán Văn.
Và rồi, qua các tác phẩm của anh in ở Quán Văn (như số 15 với chủ đề
“Sông Dinh và Ngôi nhà số 11”, số 17 với chủ đề “Bên dòng Mường Mán”) cũng như
tập “Màu Tím Hoa Mua”, tôi bắt gặp một con người chịu chơi cùng văn chương. Con
người chịu chơi ấy đã hồi sinh sự khát khao văn chương của bao người, trong đó
có tôi.
Cuối tháng 11/2013, anh cùng người thân và bạn văn ra Huế. Anh gọi điện
là sẽ đến Đà Nẵng gặp tôi. Thật là vui cho tôi. Và tôi vui lẫn bất ngờ, hôm đó
có cả anh Trương Văn Dân, chị Elena Pucillo Truong. Có cả anh Phạm Ngọc Lư,
Uyên Hà nữa. Chúng tôi hàn huyên suốt cả buổi. Quan điểm này kia, ấy nọ đều có.
Nhưng tựu trung ở chúng tôi đều chung một nhịp đập văn chương.
Nhìn con người nhỏ thó, nhưng giọng hào sảng, tôi thấy khát khao của anh
thuở 15, 17 ở Huế, của một thời ở Ngôi nhà số 11 đường Nguyễn Thái Học, Phan Rang
lại bùng lên trong ánh mắt. Khát khao ấy đã và đang đơm bông, kết trái qua các
số của Quán Văn. Tính đến nay đã được 38 số theo tiếng gọi văn chương.
Tôi chỉ biết các bạn văn góp mặt trong Quán Văn chủ yếu qua các bài viết,
hoặc thấy hình ảnh của các bạn qua các đợt ra mắt Quán Văn được đăng tải qua
Facebook. Thi thoảng có vài anh chị ra Đà Nẵng, đã nhắn gọi, hẹn gặp. Đầu năm
2016, tôi được anh Trương Văn Dân mời gặp ở quán Đảo Xanh nhân Tương Tri hội
ngộ cùng bạn đọc, bạn văn. Và cũng đầu năm 2016, nhân gặp mặt những người học
Sư phạm Quy Nhơn trước năm 1975 ở Đà Nẵng, anh Mang Viên Long gọi điện mời tôi
và anh Nguyễn Đông Nhật uống cà phê tại quán Phố Xưa. Dù gặp nhau lần đầu,
nhưng như thể chúng tôi hiểu nhau từ tiền kiếp. Và biết bao bạn văn nữa, tôi
chưa gặp như Nguyễn An Bình, Đặng Châu Long, Từ Sâm, thụyvi, Đặng Lệ Khánh,
Khaly Chàm, Trạch An – Trần Hữu Hội …, nhưng trao đổi qua tin nhắn lại thấy
lòng chúng tôi như đã gặp.
Có thể nói rằng, chúng tôi đến với nhau bởi tiếng gọi văn chương, tiếng
gọi của những tâm hồn đồng điệu, những tâm hồn khao khát yêu thương.
Tóm lại, văn chương có tiếng gọi riêng trong từng cõi lòng của con
người. Đó là tiếng gọi hồn, gọi tâm, gọi cõi vô thức, tiềm thức, kể cả tiền
kiếp muôn loài về hội tụ chốn trần gian, làm nên những cung bậc tâm hồn thăng
hoa theo khát vọng của hoa trái chân thiện mỹ.
Tháng 5/2016
Phan Trang Hy