CÀ PHÊ SÁNG VÀ TÔI
Tản văn Phan Trang Hy
Lệ thường, tôi
ngồi cà phê buổi sáng. Ngồi cùng những người bạn. Ngồi để tìm chút hương vị
ngày mới.
Ngồi nhâm nhi chút đắng ngọt, tôi như thấy mình đang nếm vị cõi đời. Cái mùi vị ấy tôi đã nếm hằng ngày, đã từng mời bè bạn khi gặp nhau, khi có chuyện vui buồn trong cuộc sống. Cái mùi vị cà phê có gì mà tôi không thể bỏ được? Tôi cũng không biết nữa.